TRỌNG TRANH


Đò ngang đỗ bến như xưa
Miên man sóng vỗ hàng dừa lắc lay
Người xưa biền biệt năm dài
Nơi đây ngày ấy bến này ta qua
Tương tư cả ánh chiều tà
Buồn trong lữ quán, buồn ra bến bờ
Rượu vừa cạn chén ngẩn ngơ
Đò xưa bến cũ người giờ nơi đâu
Sông sâu còn bắc nhịp cầu
Người đi sao để nỗi sầu cho ai ?
Trời chiều mây tím giăng bay
Ta đi theo những tháng ngày buồn tênh !
Cố nhân còn nhớ hay quên ?
Mưa giăng như thể buồn lên nỗi sầu.
Người tình ở tận đâu đâu
Chơi vơi nỗi nhớ một bầu tơ vương !

                                 Trọng Tranh