TRỌNG TRANH
Chiều làng quê trời đượm nét u
buồn
Cánh cò trắng, lạc đàn bay trong
gió
Về phía chân trời, xa mờ tím đỏ
Nhìn cảnh tượng, nảo lòng nỗi nhớ
Gom suy tư ghi vội những vần thơ
Cố viết nhiều, nhưng để tặng cho
ai ?
Chiều ráng đổ tiếng ve sầu gọi bạn
Khúc nhạc buồn tâm trạng nhớ đâu
đâu …
Giọt tương tư tê tái cả nỗi sầu
Đêm hồn mộng, hết mơ rồi lại tỉnh
Chỉ có thơ cận kề làm bầu bạn
Nghĩ làm gì những danh vọng giàu
sang
Mình yêu thơ tập viết lách đôi
hàng
Vần thơ ấy, bên mình tình mang
nặng
Ai hiểu thấu cho cuộc đời lãng tử
Gửi tâm hồn vào những áng văn
chương
Mang hồn thơ đi khắp những nẻo
đường
Mong kết nối tâm giao cùng tri kỷ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét