TRỌNG TRANH
Người nỡ đoạn đành bỏ xứ ra đi
Biền biệt trời Âu sao chẳng thấy về ?
Nơi chốn thị thành tìm vui duyên mới
Kẻ ở phương này lệ đẩm ướt mi
Tê tái lòng em đau nhói cả tim
Người về đất khách chẳng biết đâu tìm
Hạ đến thu đi đông tàn xuân tới
Chờ đợi mõi mòn nhưng vẫn biệt tin
TT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét