Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

HẠ NHỚ




                                TRỌNG TRANH


Hạ về thơ thẩn, mỗi chiều buông
Vang tiếng ve ngân, chạnh nỗi buồn !
Nắng vàng cứ nhuộm qua song cửa
Nhớ trời kỷ niệm, nhớ người thương…

Bạn cũ ngày xưa cách biệt rồi
Người đi ngàn dặm mịt mù khơi
Về đâu muôn dặm đường sương gió
Chắc chẳng bao giờ… nhớ đến tôi ?

Tôi vẫn là tôi, của cuộc đời
Một bầu rượu đắng đến mềm môi …
Nghe hồn tê tái, càng tê tái
Lạnh thắm bờ vai, lạnh cuộc đời...

Vẫn biết người đi, chẳng trở về...
Mây buồn gió khóc, biệt sơn khê...
Hè về, phượng nở làm chi nữa …
Ta vẫn một mình, chén rượu tê…


                                 TT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét